Bạn có bao giờ nhìn vào một tấm ảnh… và nhớ lại cả một cảm xúc? Qua ống kính, tớ kể lại những điều không thể viết thành lời.
Tớ là Lê Gia Bảo, sinh viên ngành Kỹ thuật phần mềm tại Trường Đại học Công nghiệp TP.HCM.
Tớ là một người khá là hướng nội, thích quan sát hơn là nói nhiều, và tớ tin rằng: mỗi người đều có một góc nhìn rất riêng về thế giới – chỉ là chưa tìm được cách kể lại nó.
Từ những ngày đầu đến với nhiếp ảnh, tớ dần nhận ra: có những khoảnh khắc tuy rất nhỏ, nhưng lại đọng lại rất lâu trong tâm trí. Thế là tớ bắt đầu kể chuyện bằng ảnh – những câu chuyện không lời, nhưng có thể chạm đến cảm xúc của người khác.
Tớ là Lê Gia Bảo, sinh viên ngành Kỹ thuật phần mềm tại Trường Đại học Công nghiệp TP.HCM.
Tớ là một người khá là hướng nội, thích quan sát hơn là nói nhiều, và tớ tin rằng: mỗi người đều có một góc nhìn rất riêng về thế giới – chỉ là chưa tìm được cách kể lại nó.
Từ những ngày đầu đến với nhiếp ảnh, tớ dần nhận ra: có những khoảnh khắc tuy rất nhỏ, nhưng lại đọng lại rất lâu trong tâm trí. Thế là tớ bắt đầu kể chuyện bằng ảnh – những câu chuyện không lời, nhưng có thể chạm đến cảm xúc của người khác.